PHỤ HUYNH SIÊU KUTE VÀ ĐÁNG YÊU NHẤT VỊNH BẮC BỘ

“Ngày nào Lucky cũng gọi điện nói chuyện với Bố Mẹ ít nhất 1 lần. Kết thúc kì thi đầu, các cuộc điện thoại vẫn được duy trì, thường là muộn hơn.

– Sao ngủ muộn thế con?

– Vì chỉ còn chờ kết quả thi. Mai con không phải đến trường. Vì mai, con có thể dậy muộn…

– Hôm nay con làm gì?

– Con cùng bạn ra biển chơi. Bố nhớ Watsons Bay không? Hai năm trước, cô Quỳnh Anh chú Khoa đã dẫn cả nhà mình đến.

– Nhớ chứ. Đừng về quá muộn nhé.

– Vầng, con biết rồi. Lúc Bố Mẹ gọi, con đang đi với Mỹ Anh ra Habour City xem pháo hoa…

– Mua giày mới hả?

– Vầng, hihi.

– Mẹ phát hiện ra áo mới nữa.

– Sao Bố Mẹ biết?

– Bố cô, tôi đẻ ra cô, cô làm gì tôi chả biết.

– Hihi.

– Sao quần nhầu nhĩ thế không chịu là? Con gái mà ăn mặc cẩu thả.

– Con giống Bố, hihi…

Kết thúc cuộc gọi bao giờ cũng là câu hỏi “Bố có nhớ con không? Mẹ có nhớ con không? Bố Mẹ có nhớ con không?”…

Là Bạn, phải thế chứ.

Là Bạn, phải luôn dành sự quan tâm lẫn nhau.

Là Bạn, phải chia sẻ với nhau những chuyện vui, buồn.

Là Bạn, phải biết nhau đang ở đâu? Đang làm gì? Thời tiết nóng lạnh như nào?

Là Bạn còn gì nữa nhỉ?

Phải luôn nhớ đến nhau mà không cần hỏi “…nhớ không?”!

P/S. Cành Lan thứ 6 đã nở rồi.

Hôm nay Chủ nhật, 23 rồi, chỉ còn tuần nữa thôi, giò Lan sẽ nở tưng bừng và

c o n g á i s ẽ đ ư ợ c v ề n h à .

I ❤️ U.”

(P/S: Ảnh chụp 2 bố con bạn ấy tại Watsons Bay)

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top